Câu lạc bộ tư vấn tâm lý trung học phổ thông
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


Thị xã Bà Rịa - tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Latest topics
» Bình Thuận: Cho con ăn phân người
CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) I_icon_minitime29/8/2013, 10:27 pm by nguyenvandd

» 7 bí quyết tìm “một nửa” trong năm mới
CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) I_icon_minitime26/1/2012, 7:55 pm by hatay10

» Cho em xin phần mềm
CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) I_icon_minitime1/1/2012, 3:13 pm by vovanthanh

» Giáng sinh an lành
CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) I_icon_minitime24/12/2011, 10:06 am by Admin

» Giáng sinh an lành
CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) I_icon_minitime24/12/2011, 10:00 am by Admin

» 18 lời chúc ấn tượng nhất ngày lễ Noel
CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) I_icon_minitime24/12/2011, 9:55 am by Admin

» mong admin giải đáp
CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) I_icon_minitime19/12/2011, 11:09 am by admin1

» co Kim Ngan nho oi!!!
CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) I_icon_minitime1/12/2011, 3:30 pm by admin2

» thắc mắc nhỏ...ý nghĩa lớn...
CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) I_icon_minitime18/9/2011, 1:21 pm by small_star236

Similar topics
Nhân dịp xuân về
CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) I_icon_minitime11/1/2011, 7:19 am by Admin
Nhân dịp xuân về, ban quản trị câu lạc bộ tư vấn tâm lý học sinh kinh chúc quý thầy cô giáo, quý phụ huynh học sinh cùng toàn thể các em đã và đang là học sinh của trường THPT Châu Thành lời chúc an khang, thịnh vượng




Comments: 0
Chúc tất cả quý thầy, cô và các em học sinh
CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) I_icon_minitime31/1/2010, 9:00 am by Admin
ngày Lễ Tình nhân và Tết Canh dần thật ấm áp và tràn ngập...tiền lì xì. Nếu các bạn học sinh thật sự có nhu cầu, Ban chủ nhiệm sẽ tiếp tục tổ chức sinh hoạt Câu lạc bộ vào tháng 3 với chủ đề...Nắng sân trường. Các bạn hãy hồi đáp nha.

Very Happy

Comments: 0
Top posters
Admin
CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) Vote_lcap1CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) I_voting_barCHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) Empty 
admin2
CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) Vote_lcap1CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) I_voting_barCHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) Empty 
admin1
CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) Vote_lcap1CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) I_voting_barCHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) Empty 
teen9x
CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) Vote_lcap1CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) I_voting_barCHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) Empty 
alexnguyen
CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) Vote_lcap1CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) I_voting_barCHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) Empty 
small_star236
CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) Vote_lcap1CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) I_voting_barCHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) Empty 
chim yen
CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) Vote_lcap1CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) I_voting_barCHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) Empty 
langtu_datinh
CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) Vote_lcap1CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) I_voting_barCHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) Empty 
peluz014
CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) Vote_lcap1CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) I_voting_barCHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) Empty 
Minh Anh
CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) Vote_lcap1CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) I_voting_barCHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) Empty 
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Statistics
Diễn Đàn hiện có 387 thành viên
Chúng ta cùng chào mừng thành viên mới đăng ký: libra_200811

Tổng số bài viết đã gửi vào diễn đàn là 1005 in 448 subjects
Poll
Thống Kê
Hiện có 4 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 4 Khách viếng thăm

Không

Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 17 người, vào ngày 6/5/2010, 8:17 pm
Most active topics
Đồng phục đẹp nhât là áo dài
đề cương hướng dẫn ôn đây rồi
Một số góp ý cho chủ đề tháng 5
đề cương ơn tập Công dân lớp 10, năm học 2009-2010
Câu hỏi hóc búa đây!
áp lực lắm rồi , điên mất đi đc !
Nomal with u....but special with me
nỗi lòng học trò
Vấn đề về mainboard hay nguồn điện?
...... ~.~

 

 CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm)

Go down 
Tác giảThông điệp
admin2

admin2


Tổng số bài gửi : 142
Join date : 27/02/2010

CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) Empty
Bài gửiTiêu đề: CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm)   CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) I_icon_minitime23/4/2011, 9:34 am





truyện ngắn





Theo như lời kể của bạn chú Hải, kể với chúng tôi : " Trong một lần đánh nhau với bọn Tàu ở biên giới, chú Hải lao vào cứu một người bạn bị bỏng vì súng phun lửa, nên chú ấy bị mắc bệnh tâm thần rất ghét lửa, ghét màu đỏ".

Cũng vì chú Hải có cái bệnh kỳ lạ đó nên khu phố tôi đến khổ vì chú.

Cứ đến buổi nấu ăn, khi mọi nhà nổi lửa, đang ở trạng thái bình thường, thấy ánh lửa nét mặt chú Hải bỗng biến sắc trở nên dữ dằn. Chú Hải vội đi tìm xô nứơc rồi đổ ào vào bất cứ bếp nào có lửa mà chú ấy gặp, người nấu ăn không tránh kịp cũng bị ướt như chuột lội. Đã vậy chú còn bế người nấu ăn vừa bị chú đổ cả xô nước lên đầu chạy ra ngoài. Chú bế họ mà cứ như đưa đi cấp cứu mặc cho người ấy giãy dụa, gào thét. Bế người đó, vừa chạy, chú vừa gào rất to:" Tổ sư mấy thằng hèn! Cứu người các đồng chí ơi!". Khổ nhất là cô Nguyệt, làm ca sỹ, có hai đứa con không cha, cô chuyên mặc bộ quần áo đỏ bó chẽn, buổi chiều đi làm, buổi tối đi hát. Có hôm vô tình thấy cô Nguyệt đi qua nhà mặc bộ đồ màu đỏ như vậy, chú Hải đổ cả một xô nước bẩn lên người, rồi bế cô Nguyệt chạy như ma đuổi, vừa chạy , chú lại vừa gào: " Lửa cháy hết cả người rồi, cứu người các đồng chí ơi!". Cô Nguyệt đấm đá, lấy tay cào rách cả mặt chú Hải, mà chú ấy vẫn không tha. Bọn trẻ chúng tôi nhìn cảnh ấy cười ngặt nghẽo, đau hết cả bụng. Còn mấy người lớn ghét chú Hải ra mặt, có lần chú ấy bị họ đánh cho thâm tím hết cả mặt mày vì cái tội đổ nước vào bếp nấu ăn, bế người chạy ra ngoài. Nhưng có lẽ ghét chú Hải nhất là ông Mạnh, tổ trưởng khu phố. Một khu phố đang phấn đấu lên" khu phố văn hóa" lại có một người tâm thần có bệnh lạ kỳ như vậy, cứ đến buổi nấu ăn là cả khu phố náo loạn cả lên, thì còn ra thể thống gì nữa! Ông Mạnh yêu cầu bà Đức, mẹ của chú Hải phải đưa chú ấy trả lại cho Viện tâm thần để điều trị, không thể để chú ấy ở lại đây làm mất tiêu chuẩn "khu phố văn hóa". Bà Đức nghe ông Mạnh nói vậy thì mếu máo:

- Mong ông thương cho mẹ con tôi, tôi có mỗi một mình nó là con trai. Đưa nó về trại, nó có làm sao tôi chết mất. Nó chỉ nổi cơn khi thấy lửa thôi. Tôi sẽ cố gắng tìm thầy chữa cho cháu, còn trong thời gian này, mong mọi người thương cháu, đến giờ nấu nướng che bớt lửa lại, đừng cho cháu nhìn thấy...

Ông Mạnh nghe bà Đức nói vậy, cười gằn:

- Con bà là đồ phá hoại, thương xót gì!Vì nó mà khu phố mình mất điểm " khu phố văn hoá", tôi bị mất uy tín với cấp trên. Bà biết không ? Bà không đưa nó đi trại đừng có trách tôi.





... Buổi gần chiều ấy!

Cũng như mọi ngày trong khu phố tôi, mọi người đi làm gần hết, nghĩa là lúc này trong khu phố không có nhà nào đỏ lửa, chú Hải không lên cơn tâm thần. Chú ra chơi với chúng tôi. Chú kể cho chúng tôi nghe tội ác của bọn Tàu khựa xâm lược, chúng dùng súng phun lửa giết dân lành, giết cả bạn của chú. Kể đến đó mắt chú đỏ hoe, chúng tôi nghe cùng xúc động, thương chú vô hạn. Khi gần chú Hải, chúng tôi phát hiện ra chú có nhiều điều hay, nhất là tính thương người.

Bỗng lúc đó căn nhà của cô Nguyệt bị bốc cháy. Thường buổi chiều cô Nguyệt đi làm hay nhốt hai đứa trẻ trong nhà khoá cửa lại. Ngọn lửa từ trong nhà của cô Nguyệt thoáng chốc lan rộng ra. Tiếng kêu cứu ầm ỹ, rõ nhất là tiếng khóc thét của hai đứa trẻ đang bị nguy ngập vì lửa. Nhìn thấy cảnh đó bọn trẻ chúng tôi quá sợ hãi, không biết làm gì, chân tay luýnh quýnh. Còn mấy người lớn, tưởng tỉnh táo cũng chẳng hơn chúng tôi bao nhiêu. Như ông Mạnh đấy, ông cũng chạy đến không dám lao vào cứu hai đứa trẻ. Ông ấy cứ chạy quấy quá bên ngoài hò hét loạn sạ, lấy nước chỗ này, dập lửa chỗ kia... mà chẳng làm được gì. Duy có chú Hải, nhìn thấy ngọn lửa mỗi lúc bốc càng cao, mắt chú tự nhiên dữ dằn, biến sắc. Chú vụt đứng dậy, miệng lại la lớn " Tổ sư mấy thằng hèn! Lửa cháy to quá, cứu người các đồng chí ơi!". Rồi cũng như mọi lần, chú cầm một xô múc đầy nước đổ ào ào vào chỗ lửa cháy.Việc làm của chú khiến cho mấy người tỉnh táo làm theo. Trong nhà cô Nguyệt tiếng khóc của hai đứa trẻ mỗi lúc một to. Mọi người đang chần chừ thì chú Hải đã lao vào, chú lấy tay kéo bật tung hai cánh cửa, rồi chạy vụt vào chỗ có tiếng hai đứa trẻ đang khóc. Lúc này khói vẫn mù mịt, lửa cháy phừng phừng, nóng rực. Chỉ một lúc ...Chú Hải chạy ra, khuôn mặt chú ám đầy khói, áo rách loang lổ, hai tay chú cắp hai đứa trẻ. Đến cửa, chú đẩy mạnh hai đứa trẻ cho người bên ngoài đón, rồi chú vội giằng xô nước của một người đang đứng lao vào đống lửa đang cháy...

Đúng lúc đó, một thanh dầm gỗ lửa cháy đỏ rực rơi trúng người, chú Hải đổ sấp người xuống.

Tiếng kêu của chú Hải đã quá quen với mọi nguời trong khu phố:" Tổ sư mấy thằng hèn ! Cứu người các đồng chí ơi..." tắt lịm nửa chừng.

Về Đầu Trang Go down
admin2

admin2


Tổng số bài gửi : 142
Join date : 27/02/2010

CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) Empty
Bài gửiTiêu đề: Sưu tầm đọc cho vui   CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm) I_icon_minitime23/4/2011, 9:35 am

MỘT CÂU CHUYỆN BUỒN



Truyện ngắn



... Nghề của Tèo là bán báo dạo, nó thích nhất là bán báo "Công An " vì tờ báo đó toàn đăng bài ghi chép những vụ án, nhiều người thích mua. Tèo không biết chữ, bù lại nó có khuôn mặt thông minh và cái mồm rao báo dẻo quẹo. Chỉ cần lão đại lý phát hành báo đọc hộ mấy cái đầu đề bài báo là Tèo hiểu ý cần phải rao như thế nào để cho người ta chú ý mua nhiều. Hôm nay là ngày phát hành báo " Công An " cần đến sớm. Hôm nay Tèo dậy sớm đến chỗ đại lý nhận báo còn có một nguyên nhân nữa.Tèo đã tích gần đủ tiền mua cho Ba nó một cái quần dài.Có lần Ba của Tèo nói với nó :"Từ ngày ở bộ đội trở về, chưa bao giờ Ba được mặc một chiếc quần mới.". Nghe Ba nói vậy, Tèo thương Ba lắm. Má bị bạo bệnh, không có tiền chữa, mất sớm. Ba cứ ở vậy một mình nuôi hai anh em Tèo. Ba đã làm bao nhiêu nghề, hết đạp xe thồ đến bốc vác thuê, cuộc sống vẫn khổ. Nhất là từ hồi thằng Tý bị phát hiện có bệnh tim bẩm sinh, bệnh nó ngày một nặng mà không có tiền cứu chữa, cuộc sống của cả nhà càng cùng cực. Nghe có người hàng xóm nói :" Chỉ có nghề đãi vàng là đỡ, nếu không may trúng thì sẽ đổi đời." . Ba của Tèo nghe theo với hy vọng đãi được vàng, có tiền chữa bệnh cho thằng Tý. Ba đã đi hơn một tháng, hẹn cuối tháng này sẽ về. Hôm Ba chuẩn bị đi đãi vàng, thằng Tý đang nằm trên giường thở khò khè, cố gượng dậy nắm lấy tay Ba, nói ngắt quãng : " Ba đi giữ sức khoẻ... nghe Ba. Ba về với ...con". Ba gật đầu, xoa đầu nó : " Ba sẽ về với các con. Con ở nhà phải nghe lời anh Tèo. Con ngoan, Ba sẽ mua thịt gà về cho mà ăn. Nhất định lần này Ba sẽ mua, chứ không thất hứa như mấy lần trước. ".Thằng Tý nghe Ba nói vậy nét mặt của nó đang có vẻ mệt cũng cố nở một nụ cười.Trước khi đi đãi vàng, Ba dặn hai anh em :" Ở nhà các con phải ngoan, Tèo nhớ chăm sóc em chu đáo, đừng có làm điều gì xấu để người ta chửi.". Tèo nhìn Ba, gật đầu.

Đồ đạc Ba mang theo chẳng có gì, ngoài chiếc ba lô cũ, lép kẹp, nhàu nhĩ. Chiếc ba lô đó Ba có từ hồi trong quân ngũ. Ba mặc trên người một bộ quần áo bộ đội bạc màu, chiếc quần có hai miếng vải tím vá đằng sau...

...Sau khi để lại chiếc bánh mỳ cho em, Tèo chạy đến đại lý nhận báo để bán.

Đại lý phát hành báo nằm ở góc ngã tư lớn của thành phố. Lão đại lý phát hành báo béo trục, béo tròn đang ôm một chồng báo "Công An " phân phát cho từng đứa bán báo dạo. Trong những đứa bán báo dạo, lão thích nhất thằng Tèo. Nó là thằng nhanh nhẹn, bán báo nhanh hết, chẳng bao giờ ăn gian của lão một xu.Với những tờ báo bán chạy, bao giờ lão cũng dành cho Tèo phần nhiều hơn so với mấy thằng bán báo dạo khác. Vừa thấy bóng Tèo chạy đến, lão đã vẫy tay:

- Ê, Tèo ! Phần báo " Công An " của mày đây, cầm lấy! Ưu tiên cho mày đấy nghe!

Nhận phần báo của lão đại lý đưa, thằng Tèo nói sung sướng:

- Dạ ! Con cảm ơn bác. Hôm nay báo "Công An " có tin gì thật hay bác chỉ cho con để con rao bán.

Lão đại lý phát hành báo giở từng trang báo" Công An " còn thơm mùi mực in chỉ cho Tèo thấy:" Đây là tin quỹ huy động vốn bất động sản bị vỡ...rồi có tin ...". Lão lật sang trang khác, lấy tay chỉ một cột báo: " Có một lão già gần bảy mươi tuổi còn đi lấy một con bé mười lăm tuổi, bị con bé này giật tiền...".Lão lại chỉ vào một tin đăng ở góc trang báo, cười hề hề: " Tin này mới giật gân, nhà nước không cần xử, ở một làng có chín người đã đánh chết một thằng ăn cắp. Thằng ăn cắp không biết tên, kẻ gây chết người chưa bắt được... mày cứ rao những tin này thật to lên, báo bán chạy phải biết.". Thằng Tèo cũng chỉ cần nghe thế thôi, nó đang sốt ruột, nhìn mặt trời lên cao, dòng người, xe cộ đi lại trên đường. Nó không nhanh chân, đến bến xe, quán cà phê... mấy thằng báo báo dạo kia chiếm mất chỗ thì chiều nay không đủ tiền mua cho ba chiếc quần dài, mà Ba sắp về .

Chẳng cần lão đại lý đọc thêm tin nào nữa, nội dung mấy bài báo như thế là đủ để rao rồi! Tèo đếm vội, đếm vàng số lượng báo "Công An " được nhận rồi ôm cả chồng báo, nó chạy biến.

Khu vực đầu tiên Tèo đến là nhà đợi của bến xe liên tỉnh. Teo ôm chồng báo" Công An" len lỏi vào giữa hai hàng ghế khách đang ngồi, miệng nó liếng thoắng" Mời bà con xem tin các vụ án mới đây! Một ông già gần bảy mươi tuổi lấy một cô bé mười lăm tuổi, bị cô bé này giật tiền đây! Báo còn đăng một vụ án mới nhất đây! Chín người trong một làng đã đánh chết đích đáng một thằng ăn cắp đây!". Nghe tiếng rao của Tèo, nhiều người khách đang ngồi đợi mua vé, bỏ tiền ra mua báo cho nó.

Cứ tiếng rao đó, chỗ nào đông người là Tèo lao vào, chồng báo cứ thế vơi nhanh. Điều ấy làm cho Tèo khoái chí, càng hăng bán báo. Nó nhảy lên chiếc xe ô tô sắp xuất bến, cầm tờ báo "Công An " trong tay huơ huơ, giơ lên cao, rao to:

- Mời bà con, hành khách mua báo " Công An " mới phát hành sáng nay đây! Báo đăng một tin rất hay, chín người trong làng cảnh giác đập chết một thằng ăn cắp! Thằng ăn cắp chết ngay... Bà con mua báo đi để nâng cao cảnh giác...đề phòng mấy thằng ăn cắp...

Nhiều người khách trên xe, thấy khuôn mặt nhễ nhại mồ hôi của thằng bé mà thương hại mua báo cho nó.

Ra khỏi chiếc xe khách, nét mặt thằng Tèo hoan hỉ, nhất định ngày hôm nay sẽ mua đựơc cho Ba chiếc quần dài. Nghĩ như vậy, nó như quên mệt nhọc, tung tẩy đôi chân chạy dọc mấy con phố lớn, tiếp tục rao báo.

Đến gần trưa Tèo bán gần hết số báo " Công An " đã có. Vào một chỗ vắng, nó lấy ra một cái túi nhỏ được khâu cẩn thận phía trong nẹp quần để kiểm tra lại số tiền tiết kiệm.Trong túi đựng những đồng tiền được Tèo gấp phẳng phiu, nó đếm kỹ từng đồng một :" Hai nghìn... năm nghìn....mười lăm nghìn...hai lăm nghìn... Ba chục nghìn...bốn chục nghìn...". Đây nữa, Tèo lấy tờ năm nghìn . tiền hoa hồng bán báo ngày hôm nay gộp vào, được bốn mươi lăm nghìn đồng. Bốn mươi lăm ngàn đồng, đủ tiền mua cho Ba của Tèo chiếc quần dài. Một tay Tèo cầm mấy tờ báo" Công An " chưa bán hết, ôm nó vào ngực. Còn tay kia Tèo nắm khư khư mớ tiền đẫm mồ hôi, nó đi vào chợ, đến quầy bán quần áo may sẵn.

Tèo đã để ý và hỏi giá chiếc quần dài của người lớn ở quầy này từ mấy hôm trước. Nó đến trước bà bán hàng đang ngồi lim dim mắt, nói với giọng hơi run run:

- Thưa dì ! Di bán cho con chiếc quần kia !

Nghe tiếng của Tèo, bà bán hàng giật mình, choàng tỉnh :

- Con mua chiếc quần nào ?

- Dạ ! Cái kia - Tèo đặt mấy tờ báo " Công An " xuống quầy vải, lấy tay chỉ.

Bà ta nhìn Tèo với ánh mắt nghi ngại:

- Sao con lại mua quần người lớn? Mà con... có tiền không ?

Tèo phải vội giải thích:

- Con mua quần cho Ba của con. Còn tiền đây !- Tèo giơ nắm tiền đang cầm, nói có vẻ tự hào - Tiền con bán báo đấy!

Bà bán quần áo gật đầu, nhìn Tèo với ánh mắt thương cảm, hiểu ra vấn đề :

- Dì hiểu rồi, con tiết kiệm tiền để mua quần cho Ba .Nhưng những chiếc quần loại đó là hơi đắt đấy con ạ! Năm mươi lăm ngàn đồng, một chiếc.

Nghe bà bán quần áo nói vậy, nét mặt thằng Tèo thẫn thờ, ánh mắt dại đi. Nó nói lắp bắp:

- Sao hôm kia con hỏi dì chiếc quần này... dì nói chỉ có bốn mươi lăm ngàn đồng, một chiếc. Con để sẵn bốn mươi lăm ngàn đồng đây.

Bà bán quần áo lắc đầu, nói ngán ngẩm:

- Dì có thích lên giá đâu, nhưng con xem, bây giờ cái gì cũng tăng giá cả. Họ bỏ sỉ cho dì giá cao lắm, dì bán giá cũ là lỗ vốn ...

Thằng Teò buồn bã, nó lấy mấy tờ báo định quay ra, bỏ ý định mua chiếc quần dài cho Ba, chờ mấy hôm nữa vậy. Nhìn ánh mắt nhất là dáng đi thất thểu, chán nản của thằng bé làm cho bà bán quần áo động lòng. Bà gọi giật lại:

- Thôi, con lại đây dì bán cho, nhưng với điều kiện...- Bà ta nhìn Tèo cười - Con cho dì một tờ báo " Công An ".

Thằng Tèo nghe vậy, nét mặt tươi tỉnh lại, đồng ý liền. Nó rút vội một tờ báo "Công An " và đưa tờ báo ấy cùng nắm tiền tiết kiệm cho bà bán quần áo. Bà bán quần áo nhận báo và tiền của Tèo, nói có vẻ ưng ý:

- Để dì rút thêm mấy chiếc quần cùng loại nữa cho con chọn, để ba con về còn khen con...

Đối với Tèo, ngày hôm nay là ngày vui nhất, Ba nó vể sẽ có một chiếc quần mới để mặc. Chiếc quần ấy là công sức của nó bỏ ra suốt cả tháng nay. Cầm chiếc quần trên tay, chắc Ba của nó sẽ rất vui. Tèo cố gắng chọn chiếc quần thật bền để Ba mặc đi làm, lâu rách. Chọn hàng, Tèo vẫn nghe giọng đọc báo đều đều của bà bán quần áo. Bà ta đọc một tin cho bà ngồi bên cạnh cùng nghe:

- ...Như thế là tội ác!Tại thôn Mỹ Thanh, xã Thanh Minh, Huyện Phước Hiệp, một vùng núi phía bắc của tỉnh Nam An xảy ra một vụ án đánh chết người rất thương tâm. Nhân đêm tối, một người đàn ông vào thôn Mỹ Thanh để ăn cắp gà. Đây là một thôn có rất đông dân di cư tự do đến, trình độ văn hoá thấp. Bắt được người ăn cắp gà, đúng lý đây chỉ là việc nhỏ, xử lý hành chính thì ngược lại những người trong thôn Mỹ Thanh lại tự giải quyết việc này bằng một hành động dã man, đáng lên án. Họ đánh kẻ ăn trộm gà bằng gậy gộc, đập nát mặt người này đến độ không còn nhận ra hình dạng ban đầu. Chín kẻ cầm đầu vụ này hiện đang bỏ trốn trong rừng, bị bộ đội biên phòng truy nã.

Theo mấy người chứng kiến việc này thuật lại, trước khi tắt thở, kẻ ăn trộm con gà chỉ nói được mấy câu :"...Tôi đi đãi vàng...không có ...con tôi thèm thịt gà...tôi hứa...tôi lấy...mong các ông ,bà tha cho ...tôi chết...nhắn thằng ..." . Việc làm của những người ở thôn Mỹ Thanh thực sự là một tội ác, cần nghiêm trị. Ghi chú : Do nạn nhân bị đánh nát mặt, chúng tôi không chụp được ảnh. Nạn nhân mặc một chiếc quần bộ đội đã bạc mầu có vá hai miếng vải tím đằng sau.Trên cánh tay phải có xăm chữ LIÊN và hàng chữ " ngày 27 tháng 8 ". Vậy ai là thân nhân của người bị nạn đến phòng công an huyện Phước Hiệp để làm việc.".

Nghe đến chữ cuối cùng của bản tin bà bán quần áo đọc , mắt thằng Tèo hoa đi, chân của nó đứng không vững nữa. Đúng là Ba của nó rồi! Ba của Tèo trước khi đi đãi vàng đã mặc một chiếc quần như thế. " LIÊN " là tên của mẹ, ngày " 27 tháng 8 " là ngày mất của mẹ, Ba xăm vào cánh tay phải để nhớ. Trời ơi ! Suốt từ sáng đến giờ nó cứ rao cái chết của Ba, mà không hề hay biết! Ba chết rồi, Tý ơi ... Ba chết rồi ...

Thằng Tèo bỏ chiếc quần định mua, chẳng cần lấy lại tiền, cứ thế nó cắm đầu, cắm cổ chạy.Vừa chạy, nó vừa khóc nức nở ...

Thấy thằng bé tự nhiên bỏ lại chiếc quần định mua, bỏ cả tiền, chạy như bị ma đuổi, bà bán quần áo ngạc nhiên gọi với theo:

- Này ! Sao con không mang chiếc quần về cho Ba ? Chạy đi đâu thế !

Tèo như không nghe thấy gì, nó vẫn chạy.

Bóng Tèo mất hút trong lớp bụi đường mù mịt...



Về Đầu Trang Go down
 
CHUYỆN NGƯỜI LÍNH TÂM THẦN MẮC BỆNH " GHÉT LỬA"( sưu tầm)
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» gửi các cô trong admin
» Một hôm trong bệnh viện tâm thần
» Sao chỉ hỏi chuyện...yêu?

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Câu lạc bộ tư vấn tâm lý trung học phổ thông :: HỘI QUÁN - CÂU LẠC BỘ :: Văn chương - Thơ phú-
Chuyển đến