***
Cô giáo dặn học sinh:
- Ngày mai các em đem tới lớp một đồ dùng có liên quan đến bảo vệ sức khoẻ.
Hôm sau, nhất loạt các học sinh đều mang mỗi người một đồ vật.
- Tuấn, em đem gì tới?
- Thưa cô, em mang băng gạc dùng để băng vết thương ạ.
- Tốt lắm. Thế còn Tèo, em mang gì nào?
- Thưa cô, lọ ê-te dùng để rửa sạch vết thương ạ.
- Tý, em mang cái gì kia?
- Dạ, bình ôxy ạ?
- Em lấy ở đâu ra vậy?
- Dạ, của bà em.
- Thế bà nói gì khi em mang bình đi?
- Dạ, bà chỉ thở dài và phều phào nói: “Không được mang đi”.
***
Bằng Chứng Hiển Nhiên
1 vị phụ huynh đến trường, năn nỉ xin gặp cho bằng được vị giáo viên trách lớp con mình, trách móc:
- Thằng bé nhà tôi từ bé đến giờ chả hề biết nói dối 1 tiếng, thế mà thầy nỡ phê là "cóp bài", rồi cho dê rô điểm . Thế là thế nào ?
- Thưa ông, tôi căn cứ vào bài thi . Câu hỏi là "Thế chiến thứ nhất kết thúc năm nào ?" Trò A ở bàn trên trả lời là năm "1918", con ông cũng viết là "1918".
Ông bố xoa tay cười hỉ hả:
- Thì đúng rồi! Đứa nào cũng phải trả lời như thế mới đúng .
- Thế, sang câu thứ hai " Thế chiến thứ hai bùng nổ năm nào ?" Trò A ở bàn trên trả lời sai là năm "1930", con ông cũng viết là "1930".
Ông bố đỏ mặt:
- Thế thì thầy hỏng! Chỉ những kẻ thiển cận mới 0 biết là trên đời này có những lầm lỗi giống nhau .
Thầy giáo nhẹ nhàng nói tiếp:
- Đến câu hỏi thứ 3, "Hilter sinh năm nào ? " Trò A viết Em 0 biết và con trai ông viết "Em cũng thế! "
***
Cảm ứng từ
Trong giờ học lý, Mai quay sang mượn tập lý của Hoa chép bài, sau đó không hiểu chuyện gì cô ôm mặt cười, và đưa tập cho Nam chỉ dòng chữ, Nam cũng cắn chặt môi cười đỏ cả mặt.
Bỗng nghe thầy gọi trả bài, Hoa giật tập về, đi lên bảng. Thầy giáo coi tập Hoa trợn mắt, rồi viết lên bảng dòng chữ "Cảm Ứng Từ", và nói:
- Các em xem bạn Hoa viết tắt chữ này nhé: C.Ứ.T, cả chương này chỗ nào tôi cũng thấy chữ đó, em Hoa sáng tạo thật.
Cả lớp được một trận no cười.
Lời nhắn với các học trò: Muốn sáng tạo, hãy cẩn thận!